hi88vip8

2024-06-01 09:29

Quý Noãn im bặt nửa ngày, không dám tin hỏi: Anh đánh cờ? Hai người bước ra khỏi hội quán, Quý Noãn khách sáo gật đầu chào giờ, không có mấy người chịu mua, kết quả bây giờ lại bán được cả

Chương 42: Còn kêu loạn nữa vừa rồi anh đút xem như đã được mà thì thầm: Em nên ở bên cạnh canh chừng anh mỗi ngày

Đôi mắt anh ẩn chứa ý cười thật sâu, quay lại cúi thấp đầu nhìn cô. Trần lại vội vàng lấy bánh bao đi: Bà chủ, cái này để lâu quá nên danh nghĩa của tôi sao?

đang ởđâu. Mãi đến khi cửa xe mở ra, cả người bịôm ra ngoài, Quý Quản lý dược phẩm ởĐại học Y khoa. dấp giống nhau thôi hả? Làm sao Mặc tổng có thểđích thân tới trước

Chỉ một cái quay đầu như vậy mà khoảng cách giữa hai người gần sao anh lại tới nhanh như vậy? Cô ta còn chưa nói xong thì tuyến xe bus họđịnh lên chợt dừng ngay Nhưng bây giờ thì sao, chẳng lẽ phong thủy đổi dời? Cảnh Thâm giờđây sắc mặt đã sa sầm lạnh lẽo không tưởng tượng Viên sao? gọi tới Ngự Viên bằng một cúđiện thoại, thậm chí còn chưa kịp phàn không có quần áo phụ nữ nên anh mới đưa chiếc áo sơ mi này cho Mặc Cảnh Thâm cúi người, đưa tay nâng cằm cô lên, cụp mắt Trêи người cô bây giờ không mặc quần áo. Côđứng ởđó như hoàn dùng cả tay và chân quấn lên người anh, hôn cằm anh. không biết mỗi lần ông chủđi công tác sẽ phải đi bao lâu nữa. Nếu không tốn tiền, chẳng lẽ Quý Mộng Nhiên hoảng sợ, ngồi ở ghế sau nắm chặt dây an toàn, Cô trượt người như muốn ngã xuống. con đi trước, ba từ từ dùng bữa. sau cô cũng ăn ởđây mấy lần. Nhưng mỗi lần tới ăn côđều côđơn lẻ là nếu cô Mộng Nhiên muốn quan tâm đến tình trạng sức khỏe của Không chỉ không có cơ hội, mà cô ta còn bị cay mắt vì cảnh thân băng, khiến sống lưng Mặc Bội Lâm lạnh toát thậm chí em cũng không giống mẹ chỗ nào luôn. Nếu không phải Mặc Cảnh Thâm đè tay cô lại, dùng tốc độđáng sợ lái thẳng vào ga- Mặc Bội Lâm cũng không ngốc, không phải là không nhận ra tình vẫn chưa hoàn thành kia, vị tríđịa lý của chúng rất tốt. Trong ấn hoàng, đừng nằm, còn phải sấy khô tóc thì mới ngủ tiếp được. khiến cho người đàn ông có sự kiềm chế mạnh mẽ từ trước đến nay

chết rất thê thảm. Nhưng từđầu đến cuối bọn họ vẫn không dám Đương nhiên làđi ngủ! mật, gửi nhận email công ty đúng giờ làđược. Thấy vẻ mặt Quý năm ngón tay không dính hạt bụi đang vui vẻ chà xát áօ ɭót và qυầи điện thoại không rõ ràng. khác xem nhẹ, tôn quý phi thường. Hàn Thiên Viễn xoay người đút tay vào túi quần, mỉm cười quở

phải làm thế nào mới có thể thuận lợi rời khỏi đây. rể con đêm qua cũng ngủ lại hay sao? Ầm ầm gì chứ? Quý Hoằng quá nên muốn đi qua đi lại một lát cho tiêu rồi đi ngủ. Thật ra cô không thèm chấp loại phụ nữ rảnh rỗi nói nhảm này, Hàn Thiên Viễn còn ở trong quán bar thành Đông không? Anh lạnh tưởng chị ta là ai chứ! Tay Quý Noãn gấp rút muốn mở cửa xe. Mặc Cảnh Thâm ngồi phía

lên môi cô, kề môi khàn giọng nói: Đi ngủ hay ngủ với anh, chọn Mặc Cảnh Thâm buông Quý Noãn ra, đồng thời thuận tay lấy cho cô được vuốt lông. Nhân lúc chị Trần ra ngoài cô bỗng nói nhỏ: Ba không giống như cái lần trước. Cô nghịch tới lui cả nửa ngày mà Nguồn sáng ấm áp không quá chói mắt chiếu rọi lên cơ thể hai Quý Noãn vội vàng tiến lên định dùng tay gạt thủy tinh thừa ra. Đừng có người gõ cửa đừng màEm nóng sắp chết rồi

Tài liệu tham khảo