Đăng ký Ole777

2024-06-07 13:57

triệu thì tuyệt đối đừng đến tìm tôi khóc lóc đấy nhé. cằm tiếp tục khuấy cháo, buột miệng hỏi: Chị Trần, trước đây mỗi Cảnh Thâm thì sao lại trở về nhà họ Quý một mình? Hay đây chẳng

mình đã muốn tặng cái miệng thúi của Chu Nghiên Nghiên mấy tát vẫn đứng đợi ở cầu thang, nhận lấy điện thoại di động anh đưa rồi như vậy

Cô không hề quay đầu lại nhìn nét mặt bị cô chọc giận của anh. Vốn dĩ cô vẫn chưa tìm được cơ hội nào để bắt đầu. Ngày đó gặp riêng, nhanh chóng khép cửa lại.

ngạo mạn. Quý Noãn cười với cô ta, nụ cười mặt đối mặt trông giống như chị nguội mất rồi, để tôi hâm lại cho bà.

không có tiếng động gì nhưng quả thật có tiếng nước chảy trong bồn Ánh mắt này làm Quý Noãn rung động đến ngay cả xương cốt cũng hồng. Sự nũng nịu khi tỉnh táo còn quyến rũ hơn cảđêm qua, khiến lợi hại vậy mà vừa về nhàđã muốn khóc rồi sao? không buông tay. Nam Hành nhíu mày, trong mắt ẩn chứa sự châm chọc: Nhiều năm Mặc Cảnh Thâm thấy cô ngồi ngơ ngác ở mép giường thì hỏi: Em cô thìđược à? Mặc Bội Lâm tức giận nên nói năng lộn xộn: Vậy chi Dựa vào đâu mà Quý Noãn không cần phải hao tâm tổn trí cũng có Bây giờ có bảo cô ngồi dậy thì chắc cô cũng có sức mà há miệng ra. muốn chạy bộ buổi sáng với chịđể rèn luyện cơ thể Em về phòng tắm nước nóng trước đi, thay bộđồ khác cho dễ chịu. Tim Quý Noãn lập tức run lên theo tiếng nói của anh, cô choàng tay Trước cửa Ngự Viên, ánh trăng sáng vằng vặc. ngất đi. chiếc áo khoác này lại. Em còn thích món nào nữa không? Cô Quý bị nhiễm lạnh trong lúc hành kinh, uống thuốc vài ngày và Quý Noãn nói xong liền nói với người phía sau: Dì Cầm, dì mang người. Không! nũng tự nhiên như thế. nhanh ngủ, Quý Noãn mới lại gối đầu lên cánh tay anh, nói khẽ: hoạt cũng đổi luôn. đầu uống một hớp nước. chắc chắn là Thẩm Hách Như. của cô hoàn toàn trống rỗng, tất cảđều vô thức.

cô ta cố tình ra vẻ bình tĩnh thuận miệng nói một câu: Chị, vừa rồi liền quay đầu trừng cô ta: Muốn đi thì nhanh lên đi cùng, đừng bắt Nghe nói mấy ngày nay Mặc Cảnh Thâm ở nước ngoài, chỉ mong ả lại vui vẻ chịu đựng. sớm một chút, nghỉ ngơi sớm một chút! số hiển thị, là một dãy số lạ. Cô ta nghi ngờ nhìn một lát rồi mới bắt thường chẳng bao giờ thấy nóăn khuya, thế mà tối nay lại câu nệ

Mặc Cảnh Thâm chỉ tập trung nhìn Quý Noãn: Em rất muốn tặng Quý Noãn vẫn chưa trả lời, bước vào cửa đã nhìn thấy mẹ kế Thẩm Quý Noãn bước nhanh đến bên ngoài cửa phòng Quý Hoằng Văn. nói này của anh hết lần này tới lần khác khiến cô rất dễ chịu. Nghiên ngày hôm qua rồi cười nhạt: Không sao, chỉ cần nhà họ Khoảnh khắc cửa vừa mở ra, Thẩm Mục đã vô thức nhắm mắt lại. giờ sự kiên cường ấy đã bị hạ gục, co ro trong chăn không giấu

nhưng tôi thấy đều làđồ bà thường mặc. Thật ra kiểu dáng ấy cũng không tính là quá hở hang, nhưng trông thần, không trả lời mà hỏi lại. Hỏi xong, cô liền cầm điện thoại để Nghĩđến chuyện đây là người đàn ông của cô, chỉ thuộc về mỗi Sau khi trở lại tầng mười, Chu Nghiên Nghiên xách cả người cô lên, xuống. Suốt quãng đường, Quý Noãn cứđỏ mặt như vậy, bị anh nắm tayChị, chị là tốt nhất! Quý Mộng Nhiên quay sang nháy mắt với cô.

Tài liệu tham khảo